Thăm viếng và ủy lạo bệnh nhân tâm thần tại quận Cam
Ngày 7 tháng 1 năm 2007, Hội Từ Thiện Phật Giáo
Phổ Hiền đă tổ chức một buổi thăm viếng và ủy lạo bệnh nhân tâm thần tại Quận
Cam. Đây là đợt thứ 2 Hội đến thăm và tặng quà cho các bệnh nhân này. Sau đây
ghi chép về chuyến đi của một TNV của Hội. Tham gia hay đóng góp vào chương
tŕnh này, xin liên lạc Sư Cô Hoa Tâm, Hội Từ Thiện Phật Giáo Phổ Hiền,
Một ngày với bệnh nhân tâm thần quận Cam
Từ sáng sớm tiếng chuông điện thoại đă reo vang, “Chị D. ơi, tui muốn mua thêm ít đồ ăn Việt nam cho mấy người bệnh tâm thần người Việt ḿnh. Chị đă chuẩn bị mua quà cho chuyến đi thăm 200 bệnh nhân như đă dự trù chưa?” Bác Hoa Thiện bao giờ cũng là người sốt sắng và chu đáo trong các công tác thiện nguyện của Hội Từ Thiện Phật Giáo Phổ Hiền.
Đây là chuyến viếng thăm bệnh nhân tâm thần lần
thứ hai của Hội trong hai tháng vừa qua đến các nhà nuôi người bệnh ở quận
Chúng tôi gồm có Sư Cô Hoa Tâm, Sư Cô Huệ Từ và 12 trong số rất đông thiện nguyện viên (TNV) của Hội thực hiện công tác từ thiện xă hội ở Mỹ ngoài công tác thiện nguyện ở VN. Với số tiền gần $1,300 do TNV và các bạn hữu đóng góp chỉ trong ṿng một ngày, chúng tôi đă đến thăm, động viên tinh thần, và tặng quà cho 200 bệnh nhân tại Chapman B&C, Royale B&C, và Anaheim Gardens ở thành phố Garden Grove và Anaheim. Mỗi phần quà gồm một lon nước ngọt, hai cuốn chả gị, năm điếu thuốc lá, 5 dollars, và một số quần áo ấm. Các buổi thăm viếng đă diễn ra trong bầu không khí đầy t́nh nhân ái và vui tươi. Các bệnh nhân gồm nhiều lứa tuổi, từ những người chỉ mới đôi mươi cho đến các người già trên 60, nam nữ đầy đủ. Họ cũng thuộc đủ mọi thành phần xă hội và màu da khác nhau, nhưng phần đông là người Mỹ trắng. Bệnh nhân người Việt chỉ chừng 15 người. Tất cả đều rất cảm kích trước sự thăm hỏi ân cần thân ái của quư sư cô và TNV Hội Từ Thiện Phật Giáo Phổ Hiền. Cũng có vài TNV đi lần đầu tiên và chưa cho khái niệm rơ lắm về bệnh tâm thần. Ban đầu, những TNV c̣n e dè ngần ngại khi đến gần những bệnh nhân râu rậm tóc dài hoặc cái nữ bệnh nhân đứng ngồi thơ thẫn hay nói lảm nhảm một ḿnh. Nhưng sự ngại ngùng đă biến đi rất nhanh sau những câu chào hỏi thân t́nh, “hello, how are you doing?” v.v…v́ bệnh nhân cũng đáp ứng lịch sự và hiếu khách những lời thăm hỏi của chúng tôi. Có vài người đă nhận ra chúng tôi lần trước qua áo mũ đồng phục của Hội, chạy ra chào đón chúng tôi từ ngoài cổng, dẹp tan mọi nghi ngại ban đầu. Chúng tôi chia nhau, người th́ phát quà, người th́ thăm hỏi bịnh nhân khiến bầu không khí rất sôi động vui vẻ. Các TNV đă hát “Happy Birthday” khi một bệnh nhân loan báo hôm nay là sinh nhật của anh. Anh ta bèn được nhận quà hai lần. Tiếng cười nói rộn ràng phá tan bầu không khí tù đọng trong trại. Điều đặc biệt là chúng tôi đă tạo được bầu không khí thân ái vui vẻ trong cả 3 nhà nuôi dưỡng bệnh nhân tâm thần chúng tôi đến thăm. Và chỉ cần có thế thôi, chúng tôi hy vọng đă đem tới những niềm vui nho nhỏ trong những ngày dài với nổi cô đơn buồn tủi của người bệnh, những người hầu như bị gia đ́nh và thế giới bên ngoài bỏ quên, với căng bệnh trầm kha của họ. Khi chúng tôi ra về, bắt tay từng người, nhiều bệnh nhân đă nói, “God bless you” với thái độ cảm kích. Và như thế, niềm vui của chúng tôi th́ tràn bờ! Một vài TNV đă phát biểu, “sao tui thấy mấy người bệnh tâm thần này cũng giống y như ḿnh, đâu có ǵ đáng sợ như ḿnh tưởng há. Lần sau nhớ cho tôi đi thăm họ nữa nghe.”
Nguyên Thuỷ ghi chép từ chuyến đi
Quận Cam, những ngày đầu năm 2007